Dưới sự chỉ huy của Điền Mỹ Tuyết, hai người đi tới nhà của bí thư chi bộ thôn.
“Bí thư chi bộ, cứu tôi với.” Mẹ Trần vừa vào nhà của bí thư chi bộ thôn, bà ta lập tức giống như người đã tìm được phao cứu sinh mà trốn ở sau lưng bí thư chi bộ.
Điền Mỹ Tuyết dí dao phay hoành ở trên cổ của mình, hai hàng nước mắt chảy xuống, vẻ mặt quyết tuyệt nói: “Chú, cháu thật sự không còn con đường sống nữa nên mới tới đây cầu xin chú.”
Nói xong, cô ta than thở khóc lóc kể lại sự việc mẹ Trần ép buộc cô ta phải dọn ra khỏi nhà ở trong khoảng thời gian này.
Sau khi bí thư chi bộ và người trong nhà nghe xong, bọn họ đều cảm thấy cách làm của mẹ Trần thật sự quá đáng, đồng cảm với Điền Mỹ Tuyết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây