Lý Thanh Vận cho Nhị Bảo uống sữa xong thì thay tã, Cố Đình Chu bên này cũng đã tắm rửa xong, Thanh Hoan đã nấu canh trứng, lại bưng toàn bộ đồ ăn lên bàn ăn.
Đặt Nhị Bảo vào trong nôi, sau lưng kê một cái gối đầu, để cho cậu bé tự mình dựa ngồi chơi, chỉ cần có thể nhìn thấy người lớn, về cơ bản cậu bé sẽ không bao giờ khóc.
Chỉ là khi đói bụng, cần đi tiểu, hoặc là bị giật mình, cậu bé mới khóc nháo lên thôi.
Lúc này mọi người mới ngồi xuống dùng bữa tối, sau một ngày mệt nhọc, đồ ăn giữa trưa đã tiêu hóa hết từ lâu, đói đến mức ngực trước dán lưng sau, lúc này, có một chén cơm tẻ thơm ngào ngạt, ăn kèm cơm với món tiết canh, còn có canh trứng, tư vị này quả thật tuyệt vời.
Tiết canh phiên bản đơn giản, nhận được sự khen ngợi nhất trí của mọi người, Đại Bảo ăn tiết canh vị thanh đạm cũng rất ngon lành, thằng nhóc nói thẳng: “Mẹ ơi, lần sau nhà ta có tiết, mẹ làm món này ăn nữa đi, ngon lắm luôn á.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây