Tôn Đại Hà cũng đã chờ đợi mòn mỏi, từ sáng sớm anh ta đã đạp xe từ thị trấn xuống nhà em họ, chỉ sợ đến muộn, tối hôm qua nghe em họ nói đến cọc làm ăn lớn này, anh ta đã quyết tâm nhất định phải bàn bạc được cuộc làm ăn này.
“Đã sớm nghe nói em có hai đứa con, thật không ngờ thế mà đã lớn như vậy rồi, đây là anh họ của chị, Tôn Đại Hà, anh Đại Hà, đây là em gái em, tình hình cụ thể hai người cứ bàn bạc với nhau là được, em đi về đi làm đã nhé.”
“Được, không thiếu của em được đâu, yên tâm đi.” Tôn Đại Hà cười cười tiễn em gái ra cửa, rồi lại đóng chặt cửa lại.
Tôn Đại Hà rót nước cho cả hai trước tiên, hàn huyên đôi ba câu, rồi lấy túi kẹo trái cây cho Đại Bảo, bảo bé đưa em trai ra ngoài sân chơi.
Lúc này ba người mới vào gian nhà chính để bàn chuyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây