“Em cũng nghĩ như vậy. Chúng ta có thể mua một ít đặc sản vùng núi mà trong tay thằng bé có, cho thằng bé nhiều thêm mấy đồng để thằng bé có thể yên ổn vượt qua mùa đông. Thằng bé vẫn chỉ là một thằng nhóc chưa trưởng thành. Không vì cái gì khác, cứ sống mà không hổ thẹn với lương tâm của mình là được.” Lý Thanh Vận cũng trả lời.
Khi ánh mắt của hai người giao nhau, bọn họ chỉ cảm thấy linh hồn tương thông, trái tim được kết nối với nhau, tam quan phù hợp với nhau nên cả hai ở bên nhau thật sự rất thoải mái. Chỉ cần nhìn nhau một cái là có thể hiểu được ý của đối phương.
Đại Bảo quan sát dáng vẻ của cha mẹ mình, thằng bé thầm nghĩ bọn họ đang nói về cái gì vậy?
“Cha, cha vừa mới nói cái này nghèo cái gì cái gì, tương tự cái gì cái gì, là ý gì vậy ạ?”
Cố Đình Chu ngồi xổm xuống, từng câu từng chữ nói cho con trai nghe: “Là người nghèo chỉ lo cho thân mình, người giàu có thể giúp đỡ thế giới. Những lời này có ý nghĩa là một người trong lúc thất bại thì phải giữ mình trong sạch, chú trọng việc nâng cao phát triển cá nhân và tư cách đạo đức; một người công thành danh toại thì phải hành thiện tích đức.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây