“Cố Đình Chu, chân của em mềm nhũn rồi.” Thảo nào mọi người không dám dễ dàng đi săn thú như vậy. Chuyện này thật sự quá nguy hiểm, hơi không chú ý một chút sẽ nguy hiểm tới tính mạng ngay.
Cố Đình Chu dở khóc dở cười trèo lên trên cây đỡ cô xuống dưới.
“Không có việc gì, anh ở đâu.” Anh nhỏ giọng an ủi Lý Thanh Vận đang hoảng sợ. Vừa rồi, thấy cô còn dám ném cục đá xuống nên anh còn tưởng rằng cô không sợ chứ.
“Em lấy cục đá từ đâu ra, đá lớn như vậy, em cũng không sợ ném cả bản thân xuống dưới hay sao?”
“Nhờ cái sự kiện tấn công vào tòa Hàn Quốc lần trước, ở trong lòng em có bóng ma nên suy nghĩ tích lũy thêm chút vũ khí ở trong không gian nên cất thêm hai tảng đá lớn này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây