“Cháu khách sáo quá, nào, mau vào nhà đi, thím sắp bị cháu làm cho hồ đồ rồi, vào nhà rồi nói tiếp.” Thím Giang mời cô vào nhà và ngồi trên giường đất trò chuyện, bà ấy còn bưng nước đường đỏ lên cho cô nữa.
“Chiêu Đệ, sao cháu lại mang nhiều bột mì trắng giống bao như thế. Không được, thím không thể nhận được, cháu mang về làm đồ ăn ngon cho hai đứa nhỏ đi.” Thím Giang mở túi, vừa nhìn thấy bột mì trắng bên trong, bà ấy lập tức trả lại.
“Thím đừng khách sáo như vậy, hôm qua cháu cũng đâu có khách sáo với thím, nếu thím không nhận sau này cháu cũng ngại không dám đến đây nữa đâu.”
Lý Thanh Vận vừa nói vừa quan sát, điều kiện của gia đình thím Giang có thể xếp vào hạng khá tốt trong thôn. Thứ gì cần đều có, hơn nữa nhà cửa cũng được dọn dẹp ngăn nắp, sạch sẽ, khác với rất nhiều hộ trong thôn, bọn họ chỉ lo tập trung kiếm tiền mà bỏ bê mọi thứ trong cuộc sống, mặc kệ nhà mình bừa bộn như ổ chó.
“Được rồi, lần này thím nhận, nhưng lần sau cháu tới đây thì đừng mang đồ đến nữa, bằng không thím sẽ không cho cháu vào nhà đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây