Hầu như tất cả người Bình Thành đều biết cha của anh ta là liệt sĩ, là đại anh hùng, tất nhiên cũng là một người tốt.
Nhưng từ nhỏ Thị trưởng Trần đã không thích cha như vậy đương nhiên cũng không thích mẹ cho lắm.
Tuổi thơ của anh ta khác với những đứa trẻ bình thường, không có cha mẹ ở bên cạnh. Hai phần tử yêu nước cuồng nhiệt một lòng cống hiến cho sự nghiệp cứu nước vĩ đại, có con cũng không có thời gian nuôi dưỡng, tùy tiện ném về quê hoặc là nhà họ hàng.
Ký ức tuổi thơ của Trần Hữu Tùng rất hỗn loạn, bởi vì anh ta đã sống ở bốn năm gia đình khác nhau, cuối cùng đến năm mười hai tuổi được cha mẹ đón về. Nhưng mà căn bản không có hơi ấm gia đình mà anh ta mong đợi.
Cha mẹ ở bộ đội rất bận, cha bận đánh trận mẹ bận làm tuyên truyền làm hậu cần, căn bản không quan tâm anh ta và em trai em gái. Thậm chí có lúc trong nhà hết lương thực cũng không biết. Trần Hữu Tùng mười hai tuổi thường phải dẫn em trai em gái ra ngoài mua lương thực, mua thức ăn như một ông cụ non.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây