“Không cần không cần! Chú đến lâu vậy rồi nhanh tìm một cái ghế ngồi nghỉ ngơi chút đi, bánh hôm nay rất ngon, họ vừa mới giao đến buổi sáng!”
Vương Kiến Xương gật đầu nói: “Vâng!”
Cho dù là cuối thu lạnh run như thế nhưng nhiệt độ trong phòng kính cũng ấm dễ chịu. Kiến Xương không thích uống cà phê lắm, cậu ấy nhìn thấy trên bàn có trà Long Tĩnh, mở ra xem thử thì chất lượng vẫn còn tốt, đang chuẩn bị pha một ly trà cho mình thì có một người nhanh tay lẹ mắt đã lấy đi ly nước trước mặt cậu ấy.
Thẩm Đình Đình và Kiến Xương dù không quen cũng là bạn học bốn năm ở đại học, huống gì cô ta còn luôn âm thầm quan tâm đến những việc liên quan đến cậu ấy thì đương nhiên biết Vương Kiến Xương có chút bệnh sạch sẽ. Cô ta lấy cái ly rồi cười với cậu ấy nói: “Tôi dùng nước nóng làm ấm ly để khử trùng trước!”
Những việc thế này Kiến Xương không thích người khác giúp cậu ấy làm, nhưng lúc này người trong sân rất nhiều, không ít người đang tò mờ nhìn qua bên này. Nếu lại vì chuyện nhỏ này mà tranh giành nhau thì trái lại không hay lắm. Cậu ấy miễn cưỡng cười nói: “Được, làm phiền cô rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây