Thị trưởng La là người sinh ra và lớn lên ở Bình Thành, tham vọng chính trị không quá lớn. Trước đây không có tư tưởng quá táo bạo, bây giờ lại nghĩ hơi nhiều. Ông ta đã năm mươi tuổi rồi, nói dễ nghe một chút là còn trẻ trung khỏe mạnh, nói khó nghe thì con đường sự nghiệp cũng không còn phấn đấu được mấy năm nữa. Nếu được thăng chức thì sẽ lên luôn, không thì bị mắc kẹt ở cái ghế thị trưởng này.
Thị trưởng La muốn lập thành tích, nhưng Triệu Trân Trân cho rằng ông ta hơi điên cuồng rồi. Chẳng hạn như ông ta yêu cầu sản lượng lúa mì năm sau của Bình Thành cao hơn năm trăm cân, ngô cao hơn năm trăm cân, tổng diện tích gieo trồng bông là năm triệu mẫu.
Những con số này thoạt nhìn không quá cao, sản lượng lúa mì năm trăm cân, nếu đất đai màu mỡ, quản lý thỏa đáng thì có thể đạt được. Nhưng vấn đề là khoảng một phần ba diện tích đất đai của Bình Thành là đất nhiễm mặn và ruộng núi cằn cỗi. Mặc dù đã trải qua cải tạo nhưng sản lượng vẫn không cao lắm, bình quân đừng nói đến năm trăm cân, có thể đạt tới ba trăm cân là tốt lắm rồi.
Những yêu cầu này của thị trưởng La, Triệu Trân Trân cảm thấy không thể hoàn thành.
Sau cuộc họp nông nghiệp, Triệu Trân Trân lại bận rộn để chấn chỉnh thương nghiệp của thành phố, các xưởng hầm mỏ xí nghiệp thuộc sở hữu của nhà nước hoặc tập thể về cơ bản không có vấn đề gì, đối tượng chấn chỉnh chủ yếu là các cửa hàng tư nhân của thành phố. Bây giờ người dân Bình Thành đã biết đến việc mở cửa hàng để kinh doanh sẽ kiếm tiền rất nhanh nên cửa hàng tư nhân rất phổ biến. Bởi vì chính phủ miễn nộp thuế sáu tháng nên rất nhiều cửa hàng vì tính đường lợi mà hoặc là chỉ có giấy phép kinh doanh, hoặc thậm chí đến giấy phép cũng không xin, như vậy tất nhiên là không phù hợp với yêu cầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây