Vương Văn Quảng gật đầu.
Sau bữa tối, Vương Văn Quảng và Triệu Trân Trân đưa Đường Đường ra ngoài đi dạo. Thời tiết tháng mười đã hơi lạnh nên Triệu Trân Trân đã mặc một chiếc áo khoác dày cho con gái rồi tìm một chiếc mũ đội cho cô bé.
Kiến Quốc nhìn bóng lưng của ba người họ khuất dần sau ngưỡng cửa, hài lòng vươn vai, giơ cao tay phải đi lên lầu.
Tuy nhiên, chơi mù quáng là chuyện không thể được, thằng bé vào phòng rồi bắt đầu vùi đầu vào nghiêm túc làm đề.
Vương Kiến Quốc luôn là một người không chịu thua cuộc, trước kia anh trai thi được hạng nhất khối, thằng bé cũng muốn thi hạng nhất. Bây giờ thằng bé đã làm được rồi, cũng hạng nhất khối. Anh trai vào được đại học Bắc Kinh, thằng bé cũng phải vào được. Anh trai là học sinh đứng đầu thành phố trong kỳ thi tuyển sinh đại học, thằng bé cũng phải như vậy!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây