Vương Kiến Quốc đặt Đường Đường xuống rồi quay người một mạch đi lên lầu.
Vương Văn Quảng vội vàng bế cô con gái nhỏ lên hỏi: “Đường Đường có bị dọa sợ không?”
Đường Đường ngay lập tức lắc đầu.
Vương Văn Quảng cảm thấy nhẹ nhõm, anh quay sang vợ và nói: “Trân Trân, em có thấy tính khí của Nhị Bảo ngày càng tệ không? Chẳng qua anh chỉ nói một câu thôi mà thằng bé đã không nói một lời bỏ đi rồi!”
Triệu Trân Trân lại không nghĩ như vậy, có một số điều cô đã muốn nói từ lâu: “Văn Quảng, có lẽ trong lòng anh, Nhị Bảo không sánh được với Đại Bảo và Tứ Bảo. Nhưng nhìn một người không thể chỉ nhìn vào thiên phú, đối xử với trẻ con cũng như vậy. Nhị Bảo có rất nhiều ưu điểm mà Đại Bảo và Tứ Bảo đều không có, giọng điệu vừa rồi của anh rất không đúng. Nếu như vừa rồi đổi thành Đại Bảo, anh vẫn sẽ nói như vậy à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây