Triệu Trân Trân lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán con gái nói: “Đường Đường à, bây giờ đi ra ngoài sẽ bị rám nắng. Đường Đường bị rám nắng không phải là cô gái nhỏ xinh đẹp nhất, bụng con khó chịu à, mẹ xoa xoa cho con được không nào?”
Đường Đường gật đầu, đưa bàn tay nhỏ bé ra nắm lấy tay mẹ.
Động tác của Triệu Trân Trân rất nhẹ nhàng, chốc lát Đường Đường đã ngáp vài cái rồi chìm vào giấc ngủ.
Vương Văn Quảng đặt cuốn sách trong tay xuống, hỏi: “Trân Trân, em có buồn ngủ không?”
Triệu Trân Trân gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây