Nguyên quán của chị ấy ở Đông Bắc, ở đó bánh rán là bữa sáng phổ biến nhất của họ. Được làm từ gạo nếp và bột mì, bên trong là nhân đậu. Bỏ vào chảo dầu rán chín, vừa gắp ra khỏi nồi ăn khi còn nóng, cắn một cái vừa thơm vừa dẻo vừa ngọt vừa dính dính răng, so với các quán bên ngoài pha thêm bột và đường thì ngon hơn nhiều.
Bánh rán không chỉ rất được trẻ em yêu thích mà Vương Văn Quảng và Triệu Trân Trân cũng rất thích ăn.
Vừa dọn cơm xong, mọi người ngồi xuống còn chưa kịp động đũa. Kiến Xương mang đầu tóc bù xù từ lầu hai lao xuống, nhìn thấy tất cả đều chưa ăn, thằng nhóc mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.
Đường Đường rất thích anh ba, cô bé ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế cao của mình, mỉm cười với Kiến Xương, dùng ngón tay nhỏ chỉ vào vị trí bên cạnh mình.
Vương Văn Quảng nhíu mày định nói chuyện, Triệu Trân Trân đã cười nói: “Các con, mẹ đã chuẩn bị quần áo mới cho các con, để trong tủ quần áo rồi, đợi lát nữa ăn sáng xong rồi thay nhé?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây