Những phần thu vào này đều được giữ lại không cần giao nộp lên. Chỉ riêng khoản thu nhập này một năm cũng không hề ít.
Hơn nữa còn có một vấn đề rất thú vị để người ta phải suy nghĩ thêm đó là rõ ràng hai mảnh đất cạnh nhau, đều trồng lúa mì, một bên là tập thể trồng, một bên là cá nhân trồng, thu hoạch lại chênh lệch rất nhiều. Ruộng tập thể là của chung, mọi người cùng nhau đến làm. Khi đi làm, đội trưởng không thể lúc nào cũng quản lý được, mọi người hoàn thành công việc của mình là được, sẽ không làm cố thêm một chút nào. Nhưng đất phần trăm của cá nhân thì không như vậy. Bởi vì lương thực thu hoạch được là của chính mình, nên làm việc rất cẩn thận, ví như khi làm cỏ thì một gốc cỏ dại cũng không để sót.
Trên thực tế cũng không chỉ riêng ở Bình Thành mà các tỉnh lân cận, trong các đội sản xuất cũng có hiện tượng như vậy.
“Đó là ruộng đất của chính mình sao có thể giống ruộng tập thể? Nên chắc chắn phải chăm bón thật cẩn thận, nói quá một chút chính là phải cẩn thận như phụ nữ thêu hoa vậy.”
Sáng sớm ăn cơm ở công xã xong, phó thị trưởng Trương cùng Triệu Trân Trân và lái xe cùng nhau xuất phát. Bọn họ không xác định điểm đến, xem xem thôn xóm nào tương đối lớn thì dừng lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây