Vương Ngọc Hoa không vui nói: “Em vừa mới rửa chén bát rồi! Hay là anh nhờ mẹ làm giúp đi, đúng lúc anh vừa mới từ Bình Thành trở về, bàn bạc thêm với họ về chuyện bán rượu!”
Triệu Truyền Hà cũng có ý định này nên nhấc chân đi ra khỏi nhà.
Thôn họ Triệu hầu như nhà nào cũng biết nấu rượu, đặc biệt là mấy năm nay cuộc sống tốt hơn, bất kể trồng cây gì đều bội thu, lương thực được phân không ăn hết, nhiều người sẽ dùng để nấu rượu. Loại rượu này không chỉ dùng để uống trong nhà mà cũng rất được đón nhận khi dùng để làm quà đi thăm người thân và bạn bè. Rượu do xã Anh Đào sản xuất có thể do nước tốt nên rượu thơm và không quá nặng, tất nhiên đối với người có tửu lượng thấp thì ba cốc say là chuyện bình thường.
Ông Triệu không biết nấu rượu, Triệu Truyền Hà cũng không biết, trong nhà chỉ có Triệu Truyền Sơn biết nấu rượu. Hàng năm khi thu hoạch xong là đến tháng mười, trong tháng đó sẽ chọn ra một ngày mấy gia đình mỗi nhà góp một ít lương thực. Sau đó mượn phường rượu, phường rượu này cũng không phải là phường rượu đích thực, bình thường thì không có ai dùng.Nó được tổ tiên truyền lại, trong đó có đầy đủ các đồ dùng để nấu rượu, nhà nào muốn nấu rượu thì phải trả mấy cân lương thực mới được dùng, sau đó ở trong phường rượu bận rộn mấy ngày.
“Truyền Hà! Hôm nay con không đi Bình Thành sao?” Chu Hồng Anh không thích con dâu, đối với cháu gái thì cũng bình thường, nhưng khi thấy con trai thì bà ta vẫn rất vui mừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây