Triệu Truyền Hà bán tín bán nghi nói: “Người thành phố sẽ thích rượu của chúng ta sao?”
Triệu Trân Trân không muốn nhiều lời với anh ta, vì vậy cô nói: “Em hãy thử đi, nếu không được thì tính sau!”
Khi nói đến công việc kinh doanh, Kiến Quốc đều rất quan tâm, mấy lần ngẩng đầu lên định ngắt lời nhưng đều bị mẹ trừng mắt nên không dám nói. Sau khi Triệu Truyền Hà hừng hực khí thế rời đi, thằng bé đặt bút xuống và uất ức nói: “Mẹ, tại sao mẹ không cho con nói chuyện?”
Triệu Trân Trân cười và nói: “Con thật ngốc. Cậu con từ trước đến nay luôn không đáng tin cậy. Nếu con nói với cậu rằng con đang làm ăn và kiếm được rất nhiều tiền, cậu sẽ vay tiền con thì làm sao?” Kiến Quốc nghe xong câu này lập tức khum vai, tiếp tục cúi đầu làm bài tập.
Dù thằng bé đã dành dụm được không ít tiền, nhưng đều là tiền để mua xe, cho vay tiền là tuyệt đối không được!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây