Vương Văn Quảng và Triệu Trân Trân đều cười, tư duy của đứa nhỏ khác với người lớn, điểm chú ý rất kỳ lạ.
Tàu hỏa đến trạm thủ đô là bốn giờ sáng, lúc này trời còn chưa sáng, khắp nơi một mảng đen nhánh, vốn dĩ cả nhà đã chuẩn bị ở phòng chờ đợi đến trời sáng. Không ngờ vừa mới đi ra khỏi cửa trạm, đã nhìn thấy một người giơ một tấm biển lớn, bên trên viết tên của Vương Văn Quảng và Triệu Trân Trân.
Hai vợ chồng dẫn đám trẻ tươi cười đi qua đó.
Chàng trai giơ bảng hai mươi tuổi, là cảnh vệ mới được điều đến bên cạnh Vương Quế Sinh, anh ta cười nói: “Hiệu phó Vương, tổng thư ký Triệu, bộ trưởng Vương đã ngóng trông mọi người đến từ lâu. Đi thôi, mau lên xe đi!”
Bốn đứa trẻ lần đầu ngồi xe jeep, mặc dù cực kỳ buồn ngủ nhưng vẫn tò mò đánh giá xung quanh, đặc biệt là Kiến Quốc. Thằng bé cảm thấy xe con này rất tốt, ngồi lên rất thoải mái, chạy nhanh hơn xe buýt. Chỉ là không biết chiếc xe này bao tiền một chiếc, sau này thằng bé lớn lên kiếm tiền cũng có thể mua một chiếc thì tốt!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây