Hai người giao lưu với nhau về vấn đề sữa chua khoảng bảy tám phút gì đó, Chu Thục Bình cũng tò mò hỏi: “Văn Quảng à, sữa chua mà cháu nói chính là sữa chua lúc trước uống đó à? Thứ này thật sự là uống ngon lắm, lúc nhỏ ông nội thím đã từng làm rồi, nhưng mà những năm gần đây bò sữa nuôi ít quá, nên cũng không làm được mấy thứ này.”
Vương Văn Quảng gật đầu cười nói: “Vâng, lúc nhỏ cháu cũng hay uống sữa bò, đến bây giờ lại là vật khan hiếm. Nhưng mà sữa chua tốt hơn sữa bò một chút, có người uống sữa bò sẽ bị đầy hơi nhưng sữa chua thì sẽ không bị.”
Triệu Lập Chí vội vàng hỏi: “Anh rể, xưởng sữa chua được xem là nhà máy do trường mình điều hành à?”
Vương Văn Quảng hơi đắc ý gật đầu.
Lúc bọn họ đang thảo luận vấn đề liên quan tới sữa chua, Kiến Quốc đứng ở bên yên lặng lắng nghe, suy nghĩ trong đầu đã sớm phiêu diêu ra chỗ khác rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây