Khẩu vị của bốn đứa con đều thanh đạm, từ nhỏ đã không thích ăn cay, nhưng bây giờ tình hình hơi có thay đổi rồi. Kiến Dân với Kiến Quốc đều có thể ăn cay, nhất là Kiến Quốc khẩu vị không kém mẹ là bao. Nhưng Kiến Xương với Kiến Minh thì giống Vương Văn Quảng, không hề ăn cay chút nào.
Vương Văn Quảng cười cười nói: “Tứ Bảo, mẹ con làm việc rất vất vả, đây là những món ăn cha đặc biệt làm cho mẹ đấy, sắp có món ăn không cay rồi, con đừng nóng ruột.”
Kiến Minh chu môi tiếp tục chờ thêm một lúc nữa, món ăn không cay cuối cùng cũng nấu xong rồi, lần lượt là: Sườn xào chua ngọt, cá hoa vàng hấp xì dầu, cải trắng xào sò điệp, canh gà nấu ngô. Món nào cũng là món mà cậu nhóc thích ăn.
Cậu nhóc cắn một miếng sườn nhìn mẹ rồi lại nhìn cha, đột nhiên nói: “Cha làm món ăn mà mẹ thích, mẹ nấu món ăn mà cha thích, thế nên cha với mẹ là bạn tốt của nhau.”
Từ lúc Kiến Minh thể hiện bản thân có thể làm được đề toán lớp 9 thì Kiến Quốc cứ thấy Kiến Minh thật ngứa mắt. Thằng bé khịt mũi coi thường kiểu kết luận này của em trai, cười nói: “Em tư à, cha với mẹ là hai vợ chồng, không phải là bạn tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây