Lúc này cảm xúc của Triệu Lập Chí mới cân bằng lại được một chút.
Lúc Vương Kiến Quốc về tới nhà thì người của bộ phận hậu cần ở trường học đã tới rồi, những thứ lớn cồng kềnh như giường sô pha tủ sách đều đã được khiêng đi rồi. Kiến Dân với Kiến Quốc mỗi đứa một cái túi vải đang dọn đồ của mình vào trong, đồ đạc của Kiến Minh là ít nhất nên đã thu dọn xong rồi đang chơi súng cao su trong tay.
Kiến Dân với Kiến Xương không có sức mà chơi với cậu nhóc, Kiến Minh nhìn thấy Kiến Quốc về thì vui vẻ nói: “Anh hai, anh nói xem cái súng cao su này với viên bi này có phải là rất xinh đẹp không?”
Vương Kiến Quốc sắp mười bốn tuổi rồi, đã không thấy những thứ đồ chơi của con nít này thú vị nữa, thằng bé liếc nhìn một cái rồi nói một cách qua quýt: “Được đấy.”
Kiến Minh lập tức cười lên tiếp tục nói: “Anh hai, anh nói xem cái súng cao su này của em có bắn chết được con chim không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây