Vương Kiến Quốc mạnh dạn nói: “Tất nhiên là cháu biết làm, nhưng cháu không thấy nhà Cậu Lập Chí có thịt gà đâu!”
Triệu Lập Chí nuốt xuống miếng bánh ngọt cuối cùng, mặc áo khoác chạy ra sau sân, rất nhanh đã mang về một chiếc thùng giấy, trong đó có mấy con gà và vịt đã được làm sạch.
Trong phòng có lò sưởi nên không thể để đồ vào, nhưng nhiệt độ bên ngoài đã dưới không độ, đó như một chiếc tủ lạnh lớn ngoài tự nhiên, vào mùa này thịt tươi bảo quản nửa tháng cũng không có vấn đề gì. Nhưng bà thím là một người cẩn thận, sợ rằng một ngày nào đó khi nhiệt độ tăng cao vào ban ngày thì đồ sẽ bị hỏng nên gà làm sẵn đều bị xát muối.
Kiến Quốc chọn ra một con gà béo, dùng nước rửa sạch, chặt miếng, rắc tiêu bột và ngũ vị hương, ướp nửa tiếng, Trong lúc này, thằng bé tìm một chiếc bánh bao trắng to và cắt thành từng viên nhỏ, sau đó đun nóng chảo cho bánh bao vào đảo một lúc. Bánh bao nhanh chóng đã khô và giòn, khi có màu hơi vàng thì cho nó vào một cái đĩa, cuối cùng dùng cây lăn để nghiền vụn nó là có thể dùng được rồi.
Những miếng gà sau khi được tẩm ướp sẽ được phủ một lớp bột trộn với trứng gà, sau đó lăn trong bánh bao đã được nghiền vụn là có thể cho vào chảo dầu được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây