Nếu như trước đây, có thể cô ta sẽ cảm thấy không công bằng, cũng có thể cảm thấy xấu hổ. Nhưng Miêu Lan Lan của bây giờ đã suy nghĩ thoáng rồi. Cô ta thường nghĩ, việc mà một người lớn phải làm đó là phải có chừng mực, nhưng trong chừng mực này, thật ra lại rất tự do. Sau khi quay về cô ta nghiêm túc dạy học, nghiêm túc làm việc, ai dám chủ động khiêu khích cô ta, cô ta sẽ đáp trả ngay tại chỗ.
Tục ngữ có câu, cây ngay không sợ chết đứng, cô ta chưa từng làm chuyện có lỗi với lương tâm thì sợ cái gì?
Đương nhiên trường tiểu học nông trường cũng rất tốt, nhưng gia đình cô ta đều ở Bình Thành, cũng vì thế cô ta sẽ không chọn ở lại nơi này.
Từ nhỏ Miêu Lan Lan đã được cha mẹ nuông chiều, cô ta luôn cho rằng đây là điều đương nhiên, nhưng từ khi đến nông trường, cô ta mới phát hiện ra rằng không phải cha mẹ nào cũng như vậy. Cha mẹ cô ta dành cho cô ta nhiều tình yêu thương hơn người bình thường. Nên cô ta đã tính rồi, nếu sau này gặp được đối tượng mình thích là tốt nhất, còn không thì sống cả đời độc thân với bố mẹ cũng tốt!
Miêu Lan Lan có chút áy náy lắc đầu nói: “Hiệu trưởng Dương, rất xin lỗi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây