Lúc này Lư Chí Vĩ đã toát mồ hôi lạnh, lời nói của cô càng khiến anh ta lo lắng hơn, trong lòng hối hận đến xanh ruột, anh ta cố nặn ra một nụ cười nói: “Nếu thư ký Triệu đang bận, vậy vấn đề của xưởng may ngày mai chúng ta hãy thảo luận, tôi đi trước!”
Triệu Trân Trân liếc nhìn chiếc cặp công văn anh ta đang cầm, tốt bụng nhắc nhở anh ta: “Trợ lý Lư, có thể trả lại tiền cho tôi rồi chứ?”
Nếu cô biết làm người tốt có thể rước lấy rắc rối thì hôm qua cô nên khoanh tay đứng nhìn mới đúng.
Lư Chí Vĩ vội vàng lấy mười tệ từ trong túi ra trả lại cho cô.
Triệu Trân Trân thở dài một hơi, bị anh ta làm phiền một hồi, vốn dĩ cô đã sắp xếp xong suy nghĩ của mình nhưng viết cũng không thể viết ra được nữa. Hết cách đành phải tìm một tờ giấy khác, lần lượt viết xuống vài điểm quan trọng hơn để tránh cho ngày hôm sau sẽ bỏ sót, rồi đơn giản thu dọn một chút xách túi tan làm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây