Mặc dù anh ta rất có lòng tin đối với năng lực của bản thân, nhưng sau sự mừng rỡ như điên ngắn ngủi thì nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nói: “Phó tổng thư ký Triệu, vô cùng cám ơn sự tín nhiệm của Đảng và chính quyền đối với tôi. Nhưng mà thời gian tôi tham gia công tác không xem là quá dài, kinh nghiệm làm việc cũng không phong phú…”
Không đợi anh ta nói hết, Triệu Trân Trân đã cắt ngang lời anh ta: “Đức Minh, tôi tin tưởng vào mắt nhìn của bản thân, tôi cũng tin tưởng năng lực của cậu. Những lời này đừng nói nữa, điều động công tác của cậu đã chính thức có hiệu lực rồi. Đi thôi, cùng tôi đi xem qua. Chuyện xây dựng của nhà xưởng, cậu có ý kiến của riêng mình không?”
Triệu Trân Trân và Lưu Đức Minh đi bộ mười mấy phút thì đến một mảnh đất trống, đã có máy móc tiến vào chiếm giữ san bằng làm nền rồi.
Kèm theo tiếng cơ khí ầm ầm, Triệu Trân Trân cầm bản thiết kế, vô cùng vui vẻ giải thích cho anh ta một lượt.
Lưu Đức Minh vốn là một thanh niên có dã tâm, cảm xúc nhanh chóng đã bị Triệu Trân Trân cuốn hút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây