Thực tế đằng sau phần eo có thêm thiết kế chiết eo, như thế mặc lên người trông sẽ thon thả hơn. Còn có cái cổ áo rộng này nữa, chẳng những thoải mái mà còn có thể làm mặt người mặt nhìn có cảm giác nhỏ lại!”
Chu Thục Bình gật gật đầu, cười hỏi: “Trân Trân, chím chỉ cảm thấy chiếc áo này thật là đẹp, bây giờ nghe cháu phân tích như vậy thím mới biết là vì sao nó lại đẹp! Quần áo đẹp như vậy, chắc là cháu cũng mua một chiếc đúng không? Màu gì đấy, đưa cho thím xem với!”
Triệu Trân Trân lắc đầu nói: “Cháu không mua thím ạ! Lần này bọn cháu đi Thượng Hải là để khảo sát dự án, một trong số đó chính là xưởng may. Bình Thành chúng ta sắp có xưởng may lớn của chính mình rồi. Đến lúc đó lô quần áo đầu tiên sản xuất ra, cháu sẽ là người mua đầu tiên!”
Chu Thục Bình cười cười nói: “Vậy thì hi vọng thật nhanh tới lúc đó!”
Từ khi Triệu Trân Trân trở về, Kiến Xương đã kiên quyết không chịu để cho cha dạy học. Lúc này Triệu Trân Trân vừa dạy kèm cho thằng nhóc xong, đang ra một ít bài tập cho thằng nhóc làm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây