Kiến Quốc, con nói thật đi, có phải con muốn mua cái gì nhưng không đủ tiền đúng không?”
Vương Kiến Quốc cúi đầu nhỏ giọng nói: “Cha ơi, con muốn mua một quả bóng rổ, cửa hàng đối diện trường học của tụi con có bán, rất đẹp nhưng lại rất đắt, tận sáu tệ.”
Vương Văn Quảng thở ra một hơi, thì ra là do nguyên nhân này.
Lấy tiền đề là bảo đảm được thành tích anh ủng hộ việc vừa học vừa chơi, sau khi suy nghĩ anh nói: “Nhị Bảo, cha có thể cho con tiền mua bóng rổ, xem như là phần thưởng lần này con thi đứng nhất. Chỉ có điều con không thể giữ lại tiền bán bánh đậu đỏ này. Bánh này là bà thím của con làm nên tiền phải đưa lại cho bà.”
Chu Thục Bình nghe thấy thì liên tục xua tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây