Nhắc đến vấn đề này, cuối cùng trên mặt của Kiến Dân cũng hiện ra một nụ cười tự tin, nói: “Con đã ôn qua hết một lượt, bài thi thử cũng đã làm xong cả.”
Vương Văn Quảng vỗ vai cậu bé, mở ngăn bàn từ trong lấy ra một cây bút mực, nói: “Vốn muốn đợi cho con thi xong rồi mới tặng, giờ tặng trước cho con nhé, cha chúc con thi được kết quả tốt!”
Có rất nhiều dòng bút mực hiệu Anh Hùng, loại rẻ nhất chỉ có hai tệ, loại đắt thì ít nhất cũng phải trên mười tệ. Cửa hàng văn phòng phẩm ở bên cạnh trường học của cậu bé nhập hàng rất đầy đủ. Kiến Dân và Kiến Quốc thường đến đó lượn vài vòng xem, do đó vừa nhìn đã nhận ra cây bút mực mà cha tặng cậu bé là loại mới nhất, ít cũng mười năm tệ một cây.
Cậu bé cầm lấy không nỡ buông tay.
Vương Văn Quảng dơ tay lên nhìn đồng hồ, cười và nói: “Đại Bảo, cha còn có chút chuyện cần phải làm, con về trước nhé!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây