Thực ra Lư Chí Vĩ cũng chẳng đặt nhiều kì vọng lắm, đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ bị từ chối rồi, nên lúc bấy giờ khi nghe thấy lời nói của lãnh đạo, dù cho trong lòng không vui gì mấy nhưng cũng chẳng tỏ ra quá rõ ràng trên mặt.
Vương Quế Sinh lại cứ nhìn chằm chằm vào anh ta, sau đó xua tay nói: “Để tôi suy nghĩ chuyện này thêm đã, cậu bận gì thì cứ đi làm đi!”
Sau đó Lư Chí Vĩ cứ hồi hộp chờ đợi trong bảy tám ngày, rồi cũng cảm thấy chắc chắn không còn kì vọng gì vào được nữa, tuy anh ta cảm thấy có hơi mất mát nhưng lại chẳng nản lòng. Hai năm gần đây công việc của anh ta không được suôn sẻ mấy, nên chút đả kích nhỏ này cũng chẳng là gì cả. Mà việc thật sự làm cho anh ta phiền lòng lại là một việc khác.
Anh ta và Lưu Vân Vân đã đính hôn được hai năm rồi, hơn nữa tuổi tác của cả hai cũng không còn nhỏ nữa, cả tư lệnh Lư và chính ủy Lưu đều đang rất sốt ruột. Lưu Vân Vân vốn không cảm thấy nóng lòng gì nhưng lại không chịu nổi việc ngày nào cũng bị người nhà thúc giục, hơn thế nữa là mấy chị em có tuổi tác không hơn kém cô ta ở đơn vị cũng đều đã kết hôn hết rồi.
Không phải do Lư Chí Vĩ không thích Lưu Vân Vân, mà do anh ta cứ luôn cảm thấy kết hôn là một việc rất rắc rối. Tuy anh ta không tỏ rõ ra, nhưng sau khi hai nhà gặp mặt nhau, đã trực tiếp quyết định ngày kết hôn tổ chức vào lễ quốc khánh luôn rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây