Thấy bộ dạng lo lắng của anh thì Triệu Trân Trân hơi buồn cười, vì vậy cô hỏi: “Em và các con đi làm sủi cảo, nhân thịt và bột đã chuẩn bị xong chưa?”
Vương Văn Quảng đặt con dao trong tay xuống và nói: “Chuẩn bị xong rồi! Nhân thịt ở trong nồi tráng men, bột ở trong nồi lớn, để anh bưng đến cho em!”
Nhìn Triệu Trân Trân bưng nồi bột còn con trai cả bưng nồi thịt và thớt đi ra khỏi bếp, anh thở dài một hơi. Chắc là do tinh thần đột nhiên thả lỏng nên tay cầm dao vô thức mất đi độ chính xác, anh lập tức cắt trúng ngón tay trái của mình.
Lúc đầu Vương Văn Quảng không để ý, ngậm ngón tay ở trong miệng mút vài cái rồi lại bắt đầu làm việc, nhưng sau đó anh vẫn cảm thấy đau, anh nhấc ngón tay lên xem thì thấy miệng vết thương không lớn nhưng khá sâu, lúc này máu vẫn đang rỉ ra.
Nhìn chỗ tôm còn chưa xử lý xong, anh có chút lo lắng nhưng cũng không muốn để vợ nhìn thấy. Lật tung phòng bếp một lúc lâu cuối cùng cũng tìm được một miếng vải hấp sạch sẽ, anh xé một miếng băng bó trên ngón tay lại sau đó cúi đầu chăm chỉ làm tôm. Cũng may là sau khi xử lý tôm xong thì không có gì quá khó khăn nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây