Triệu Trân Trân liếc nhìn đứa con trai lớn của mình, cậu bé trước mặt tuy mới mười hai tuổi nhưng có làn da trắng, ngũ quan tuấn tú, dáng người cũng cao lớn, đã là một tiểu soái ca danh xứng với thực.
Cô cười nói: “Được! Con rửa tôm giúp mẹ nhé!”
Tôm luộc, cá hoa vàng nướng xốt, còn nấu một nồi canh cải, bánh nướng áp chảo còn thừa buổi sáng cũng được chiên lại.
Sau khi nấu xong cơm, Triệu Trân Trân và ba đứa trẻ quây quần bên bàn ăn để dùng bữa tối.
Kiến Xương ăn rất vui vẻ, cảm thấy việc nằng nặc đòi đi về với mẹ là đúng đắn. Mặc dù cha nấu ăn cũng rất ngon, đặc biệt là món há cảo vỏ mỏng nhân to quả thực rất ngon, nhưng không biết vì sao so với mẹ luôn khiến người ta cảm giác không đáng ổn định.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây