Lần này Triệu Trân Trân đi không tính là chuyển nhà, nhưng chắc chắn sau này cô sẽ không quay về nữa, vậy nên tất cả đồ đạc của ba đứa nhóc cũng như đồ vật của cô đều được đóng vào trong bao bố, tổng cộng ba bao to.
“Trân Trân, em cẩn thận! Nào, Đại Bảo, Nhị Bảo, mau giúp mẹ các con một tay!” Vương Văn Quảng khiêng một bao lên chiếc xe ba bánh mượn được, thấy vợ cũng đang kéo một bao ra ngoài, anh vội gọi hai anh em.
Về chỗ ở của bốn mẹ con tại Bình Thành, Triệu Trân Trân đã viết một đơn xin, tuy bây giờ cô và Vương Văn Quảng đều không còn là công nhân viên chức ở đại học, nhưng khu tập thể trường đại học hiện còn đang để trống, xét tới vấn đề học của ba đứa con, cô xin được ở tại đó.
Cấp trên đương nhiên phê chuẩn thư xin phép của cô.
Cả nhà họ ngồi xe tới Bình Thành, lúc tới cũng đã hơn một giờ chiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây