Mãi đến khi hiệu phó Dương ra sức ho hai tiếng, họ mới giật mình. Những người khác sớm đã không nói gì rồi, chỉ có hai người họ nói chuyện không ngừng. Hơn nữa người trong cuộc có lẽ không nhận ra, nhưng người ngoài nghe cuộc nói chuyện của hai người đều có cảm giác hai người đang tán tỉnh nhau.
Tiểu Hồ lập tức quay sang nói chuyện với Vương Văn Quảng.
Lý Duy Thanh lại có chút không thoải mái. Hôm nay trước mặt hiệu trưởng và hiệu phó, biểu hiện của cô ấy thật sự quá tệ rồi! Trái lại là Miêu Lan Lan, tổng cộng cũng không nói mấy câu, dáng vẻ chững chạc đó quả thật giống như đổi thành một người khác vậy.
Nhưng mà Lý Duy Thanh đã nhanh chóng tìm được cơ hội để hòa nhau một ván.
Trước khi đi, bởi vì Tiểu Hồ, Tiểu Tiêu, còn có hiệu phó Dương đều mang quà đến nên Triệu Trân Trân gửi lại mỗi người một túi kẹo. Nhưng vì trước đó không có chuẩn bị, tất nhiên không có phần của Miêu Lan Lan. Lý Duy Thanh xé túi kẹo ra, chia một nửa cho Miêu Lan Lan, cười nói: “Lan Lan! Cho cô.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây