Vương Văn Quảng liền từ chối luôn: “Cha, mẹ, bọn nhỏ đều phải học thêm, ngày nào cũng có tiết, thực sự là không tiện về, chuyện này để sau đi!”
Tào Lệ Quyên nghe vậy còn muốn nói thêm vài câu thì con trai đã sớm sải bước đi ra đến sân rồi.
Về đến công xã Anh Đào đã là buổi chiều, mấy đứa trẻ đều không ở nhà, Triệu Trân Trân đang ngâm thơ Đường, gần đây không biết là thông suốt cái gì hay sao mà tự nhiên lại thích thơ cổ. Kiến Minh thấy cô đọc thơ, ngày nào cũng đọc cùng, nhưng đầu óc của thiên tài thì người bình thường không theo kịp, Triệu Trân Trân càng bị con trai áp đảo.
Rõ ràng một bài thơ cô phải đọc đến mười lần mới thuộc, Kiến Minh thì không cần, chỉ đọc vài lần là thuộc rồi, thế nên Triệu Trân Trân không thể không học trước, tránh bị con trai nhà mình bỏ lại quá xa.
“Trân Trân, anh về rồi đây!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây