Lương của Vương Văn Quảng lúc còn ở trường đại học là một trăm năm mươi tệ, ban khoa học kỹ thuật nông trường mặc dù là đơn vị cấp thành phố, nhưng nơi làm việc là công xã Anh Đào, nên đãi ngộ chỉ dừng ở mức địa phương. Bây giờ lương một tháng của anh là tám mươi lăm tệ, đương nhiên là đã cao hơn lương những người bình thường. Hơn nữa mỗi tháng ngoài phiếu lương thực cơ bản thì những cái khác như phiếu thịt, phiếu bánh kẹo, phiếu vải cũng thường xuyên được phát, thế nên Triệu Trân Trân chi tiêu cũng thoải mái hơn nhiều.
Vương Văn Quảng vẫn như trước, đưa hết tiền lương cho vợ, nhưng trước kia anh làm việc ở trường đại học luôn có nguồn thu nhập thêm, ví dụ phí giảng dạy hay phí nhuận bút. Bộ phận bây giờ đang làm thì không có khoản đó nữa, nên mỗi tháng Triệu Trân Trân sẽ đưa cho anh mười lăm tệ tiền tiêu vặt.
Nhưng số tiền này Vương Văn Quảng cũng không động vào dù chỉ một đồng.
Lúc mới kết hôn, vì quá vội vàng nên anh không chuẩn bị được gì, có thể nói là hai người kết hôn mà không lễ lộc gì. Nhưng lần tái hôn này, anh muốn dành cho Triệu Trân Trân một món quà.
Quà cũng đã nghĩ xong rồi, chỉ là anh bây giờ vẫn chưa mua nổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây