Nhưng bây giờ đất nước của chúng ta đang trong thời kỳ tương đối khó khăn, cuộc sống cá nhân không thể quá phô trương lãng phí, uống trà cắn hạt dưa quả thực khá là tiết kiệm cho lợi ích thực tế, không vi phạm truyền thống tốt đẹp siêng năng tiết kiệm!”
Lưu Vân Vân vừa xé mở túi hạt dưa vừa vui vẻ trong lòng. Vị tư lệnh Lư này còn đạo đức giả nhiều hơn cả cha cô ta, đều là những ông lão đã về hưu thích uống trà cắn hạt dưa. Đây là chuyện bình thường như vậy, tư lệnh Lư lại còn cố tình nói tới chính trị.
Trò chuyện cùng cha chồng tương lai một chút, trà cũng đã uống hai ba ly, túi hạt dưa cũng đã ăn được một nửa mà vẫn chưa thấy Lư Chí Vĩ xuống lầu.
Lưu Vân Vân dù biết cách nói chuyện với trưởng bối, nhưng dẫu sao tuổi trẻ không thể che giấu, lúc cô ta nhìn lên cửa cầu thang lần thứ ba thì tư lệnh Lư hỏi: “Sao vậy, thằng nhóc thối kia bắt nạt cháu à?”
Cô ta vội vàng lắc đầu nói: “Không có không có! Chí Vĩ đang viết tài liệu, cháu sợ làm phiền anh ấy nên xuống lầu ạ, xem ra anh ấy cũng không thể viết xong ngay được. Bác Lư, giờ cũng không còn sớm nữa, cháu xin phép về trước ạ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây