Vương Kiến Dân là một đứa trẻ trưởng thành, không quen việc bị mẹ ôm chặt như thế. Nhưng cái ôm của mẹ vô cùng ấm áp, hơn nữa mùi của mẹ cũng rất thơm, cậu bé không nỡ rời đi.
Mùa thu của Bình Thành rất ngắn, tính ra cũng chỉ có hai tháng. Ngày trước còn có vài trận mưa thu sau đó sẽ bước vào những ngày mùa đông kéo dài. Nhưng năm nay không có, không có đến cả một trận mưa lất phất. Không có mưa nhưng lại có gió, sau khi bước vào tháng mười một, khi đi trên đường sẽ có gió lạnh, chẳng mấy là thổi lạnh cả người.
Mới sáng sớm của ngày đông, Triệu Trân Trân thức dậy mở rèm cửa mới phát hiện bên ngoài một mảng tuyết trắng.
Vậy mà có tuyết rơi rồi.
Cô nhanh chóng mặc quần áo, bật bếp than lên đun nước nóng, sau đó mở cửa đi ra sân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây