Từ lúc ăn tối xong Vương Kiến Xương đã vùi đầu vẽ tranh, bây giờ cuối cùng thằng nhóc cũng đã hoàn thành. Sau khi nhận được lời khen ngợi của mẹ, thằng nhóc vui vẻ xách chậu đi rửa mặt.
Triệu Trân Trân lại cẩn thận nhìn chằm chằm vào đứa con trai út của mình, cô mỉm cười nói: “Tứ Bảo, hôm nay chúng ta học đến đây thôi được không?”
Vương Kiến Minh gật đầu nói: “Mẹ ơi! Môn toán thật thú vị, ngày mai mẹ tiếp tục dạy con được không ạ?”
Triệu Trân Trân cũng đang có ý định này, cô đáp: “Chỉ cần mẹ không bận gì đột xuất thì mỗi ngày sau giờ học chúng ta cùng nhau học một tiếng nhé?”
Kiến Minh vui vẻ đồng ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây