Bà dạy gì cậu nhóc cũng chịu học, ngoan vô cùng. Từ khi phát hiện ra tiểu thiên tài này, ngày nào cô Lương cũng dạy Kiến Minh bài khó hơn.
Triệu Trân Trân ngày nào cũng bận rộn, chỉ có sáng sớm và buổi tối là có thời gian trò chuyện với tụi nhỏ vài câu.
Sáng hôm nay cô dậy nấu cơm, bởi vì hiện tại cả bốn đứa trẻ đều ăn trưa ở nhà ăn của trường nên bữa sáng và tối cô cố gắng cho các con ăn ngon hơn chút. Hôm nay cô định làm bánh hành và trứng tráng, nấu thêm một nồi cháo kê. Lúc này Kiến Minh cũng tỉnh, cậu nhóc lấy một chiếc ghế ngồi ngoài phòng bếp nhìn mẹ nấu cơm.
Triệu Trân Trân chỉ lên bầu trời nói: “Tứ Bảo, con thấy đám mây này giống cái gì?”
Vương Kiến Minh chớp mắt, cậu nhóc không trả lời mẹ mà đọc lên một bài thơ Đường miêu tả về mây trắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây