Vương Văn Quảng bế Kiến Minh, Kiến Dân Kiến Quốc một trái một phải ôm cha tiến tới, Kiến Xương thu nhỏ cơ thể nhỏ bé trần chuồng, nhìn hai anh và em trai mà có chút ngưỡng mộ.
“Văn Quảng, anh đã ăn tối chưa?”
Vương Văn Quảng gật đầu.
Hai mươi mấy người của ban khoa học kĩ thuật bọn họ, cho dù cơm của nông trường là miễn phí cũng không muốn đi ăn, ngày thường đều là tự nổi lửa nấu cơm. May là hiện tại bọn họ ngoài bốn mươi tệ tiền lương thì mỗi người mỗi tháng còn có mười lăm cân lương phiếu. Đàn ông thành niên mười lăm cân chắc chắn không đủ ăn, nhưng Tiểu Hồ và Tiểu Tô rất nhanh nhẹn nghĩ ra cách hay, mua từ trạm lương thực của công xã về không ít khoai lang khô, nghiền thành bột trộn vào bột mì, bánh bao làm ra rất ngọt, rất được mọi người chào đón.
“Tam Bảo chuẩn bị tắm à. Nào, hôm nay để cha chà lưng cho con nhé?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây