Ngô Khải Nguyên vẫn luôn im lặng ngồi bên cạnh cũng gật đầu nói: “Văn Quảng, đây là một ý kiến hay. Mặc dù việc tăng sản lượng trên đất nhiễm mặn ở nông trường đã thực hiện được, nhưng chỉ có chúng ta giúp nhiều công xã đạt được mục đích này hơn thì cấp trên mới công nhận công việc của chúng ta hơn nữa, đã như vậy tôi sẽ soạn thảo đơn trình ký này!”
Hiệu phó Lương gật đầu với Ngô Khải Nguyên.
Đơn trình ký được trình lên, ngay ngày hôm sau thư ký Tôn đã đích thân đến huyện Huệ An. Chính quyền huyện sẽ sắp xếp phòng họp lớn làm lớp học, hành động của mỗi công xã cũng rất nhanh, bởi vì trong tài liệu không hạn chế số lượng. Mỗi xã đều cử ít nhất hai mươi người đến, dưới huyện Huệ An có mười tám xã thuộc quyền quản lý. Nhoáng cái có hơn ba trăm người đến, cho dù tất cả mọi người đều đứng thì e là phòng họp cũng không đủ chỗ đứng.
Không còn cách nào khác thư ký Tôn phải thảo luận cùng huyện ủy, tại chỗ sàng lọc một nửa. Cách sàng lọc cũng rất đơn giản khắt khe, tối thiểu phải là học sinh tốt nghiệp tiểu học.
Tuy nhiên ngay cả như vậy, lần đầu tiên Vương Văn Quảng lên lớp, hơn một nửa học sinh đều bày tỏ rằng họ nghe không hiểu. Không còn cách nào khác, anh chỉ có thể thâu đêm thay đổi giáo án, đổi một số từ chuyên môn thành những từ phổ thông dễ hiểu hơn. Vốn dĩ kế hoạch là dạy xong lớp lý thuyết trong một tuần, nhưng phải đến mười ngày mới xong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây