Cậu nhóc ôm lấy đùi cha, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nói: “Cha bế con nữa!”
Lúc này Triệu Trân Trân mới nhận ra bản thân đã mất bình tĩnh nên vội vàng buông chồng ra.
Chị Quách vô cùng khâm phục Triệu Trân Trân, chị ấy cười nói với Vương Văn Quảng: “Hiệu phó Vương, anh không biết chứ mấy ngày nay Trân Trân vẫn luôn nhắc đến anh, nói dự án đó của các anh thành công rồi, nói không chừng bên trên để để các anh rời khỏi nông trường, không ngờ thực sự nói đúng!”
Vương Văn Quảng ra sức gật đầu, cười nói: “Trân Trân nhà chúng tôi quả thực thông minh hơn người bình thường. Dự án này ban đầu là ý tưởng của cô ấy. Chúng tôi đều phải cảm ơn cô ấy mới đúng!”
Chị Quách mím môi, gật đầu đồng ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây