Tào Lệ Quyên không ngờ con trai đi nhanh như vậy, bà ta đuổi theo đến cổng nhìn, không thấy bóng dáng của Vương Văn Quảng nữa.
Tâm trạng không tốt, bà ta không khỏi trách chồng: “Tất cả đều tại ông! Tùy tiện nghi ngờ con trai, từ nhỏ Văn Quảng đã ít nói nhưng trong lòng biết rõ. Thằng bé nhất định đã nhìn ra!”
Vương Giá Hiên cũng nhận ra sai lầm của mình, người khác thì ông ta không hiểu, nhưng ông ta biết con trai của mình. Mặc dù bây giờ khôn khéo hơn rất nhiều, nhưng vẫn còn một phần kiêu ngạo. Anh không thể cũng sẽ không làm những chuyện như tự chạy trốn ra ngoài. Là do ông ta quá nhạy cảm nên mới nghĩ như vậy.
Vậy nên không nói gì nữa.
Tào Lệ Quyên trông thấy vẻ mặt đuối lý của ông ta càng tức giận hơn: “Ông xem dáng vẻ của Văn Quảng hiện giờ thế nào? Vừa nhìn đã biết ở nông trưởng phải chịu phạt nặng rồi! Về đến nhà ông lại còn nghi ngờ linh tinh, sợ nó mang đến chút phiền phức cho mình. Con không dễ dàng mới quay về, ăn một bát mì lại đi rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây