Người giáo viên này mới vào, nói chuyện không biết giữ lời, hung hăng phê bình Triệu Trân Trân và những nhân viên trong công đoàn của cô một trận.
Vương Văn Quảng bình thường không chủ động hỏi công việc của Triệu Trân Trân, anh còn cho rằng lần điều tới Huệ Dương này chỉ là giống lúc ở xưởng bông nhà nước, đơn thuần chỉ là chịu trách nhiệm công việc hàng ngày của công đoàn. Việc này đối với vợ anh xem như quen việc dễ làm, chắc là không có áp lực gì. Nhưng thông qua giáo viên đó anh mới biết, hóa ra phần công việc này không hề bình thường như anh tưởng.
Tuy là công việc này có thể đối với cô, đối với con, thậm chí đối với anh đều là một loại bảo vệ. Nhưng thực ra đây là một công việc dễ đắc tội người khác, huống hồ cô lại là một đồng chí nữ trẻ tuổi.
Tuy giáo viên kia đã phê bình Triệu Trân Trân một trận vì mình bị phân quyền, nhưng đối với việc cô tịch thu tài sản của Lưu Phúc Sinh và Hồ Minh Vĩ, cùng với lật đổ phó chủ tịch huyện Bạch, đều biểu thị sự tán đồng. Tất nhiên là khi nói những điều này người này đã biết thân phận của Vương Văn Quảng, vì thế còn xin lỗi.
Vương Văn Quảng không cách nào tưởng tượng được. Vợ mình một mình nuôi bốn đứa con, đến nơi đất khách quê người như huyện Huệ Dương làm việc, nhất định là phải khắc phục vô số khó khăn, mới làm được chuyện vì dân trừ hại như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây