Vương Văn Quảng và hiệu phó Lương nói rõ thân phận mình trước, sau đó thì bắt đầu giới thiệu cặn kẽ về bản báo cáo tính khả thi kia, trưởng nông trường Lý kiên nhẫn nghe một lúc, nói một cách qua loa: “Rất tốt, nhưng có thể hai vị không biết, mặc dù trên danh nghĩa tôi là trưởng nông trường, tất cả tư liệu của nông trường đều do tôi điều phối. Nhưng trên thực tế không thể phung phí một đồng, đều phải lập hồ sơ cho chính quyền. Thật ra nói trắng ra thì tiền của nông trường tôi cũng chỉ là người giữ hộ mà thôi!”
Hiệu phó Lương vừa nghe lời này là đã rõ thái độ của trưởng nông trường Lý rồi nên rất thất vọng.
Vương Văn Quảng nghe được lời này lại không ủ rũ, mà đột nhiên nhớ đến một chuyện bèn cười nói: “Trưởng nông trường Lý, đơn xin và báo cáo chúng tôi viết có phải ông không báo lên trên phải không. Nếu được nhờ ông xin cấp trên một chút, nếu như thành công cấp trên chắc chắn sẽ có cấp phát khác, sẽ không tạo thành bất kỳ gánh nặng nào cho nông trường.”
Trưởng nông trường Lý cau mày suy nghĩ rồi đồng ý.
Nói một cách nghiêm khắc thì vị trí mảnh đất lớn của nông trường Thanh Hòa là đất lệ thuộc chứ không chịu sự quản lý của Bình Thành, nhưng mà tài chính khi mới thành lập nông trường không đúng hạn, là thị trưởng Trần hào phóng giúp đỡ một tay. Hơn nữa phạm nhân lao động cải tạo của nông trường bây giờ là người Bình Thành cũng chiếm tuyệt đại đa số.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây