Mặc dù cục trưởng Từ cho rằng những lời thị trưởng Trần nói này rất có lý, cũng tương đối thực tế. Nhưng ông ta là một người lòng dạ cứng rắn, đã quen với những cố chấp, không thể thay đổi suy nghĩ về công việc của mình trong một thời gian ngắn như thế. Ông ta yên lặng hút hai điếu thuốc rồi mới nói: “Hữu Tùng, nhìn thấy cậu tôi lại nhớ đến cha của cậu. Mặc dù thời gian tôi và ông ấy ở cùng quân khu không dài, nhưng lão Trần quả thật là một người có bản lĩnh. Đúng là hổ phụ sinh hổ tử. Nếu như tôi có được một đứa con giỏi giang như cậu thì tốt rồi!”
Bản thân cục trưởng Từ lợi hại như thế, nhưng bốn đứa con lại đều rất tầm thường. Ba người con gái đều làm việc ở đội ngũ hậu cần, đứa con trai nhỏ duy nhất thì bị chiều hư, thậm chí còn thua xa Lư Chí Vĩ.
Lời này của ông ta nửa thật nửa giả, dường như có ý lôi kéo.
Thị trưởng Trần cũng nửa đùa nói: “Bác Từ, hy vọng kiếp sau đầu thai có thể có cơ hội làm con của bác!”
Cục trưởng Từ bật cười ha ha.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây