Trương Lộ Lộ gật đầu và nói: “Đúng vậy, chính là anh ta! Người phụ nữ đó là thư ký của thị chính, nên cô ta đã rất tức giận khi chuyện này xảy ra. Em nghe nói cô ta đã tìm chủ nhiệm Lư để nói chuyện, nhưng chủ nhiệm Lư lại không thừa nhận! Vị đồng chí nữ này vô cùng tức giận nên mới đi kiện anh ta ra tòa! Mà người phụ nữ này cũng rất lợi hại, nghe nói, những tài liệu và báo cáo liên quan mà cô ta cung cấp cực kỳ chi tiết. Nếu đối phương không phải là người có lai lịch như chủ nhiệm Lư mà là một người bình thường, dựa vào những chứng cớ này, nhất định phải ngồi tù mấy năm ấy chứ!”
Triệu Trân Trân nói: “Vị đồng chí nữ này cũng thật đáng thương, cô ta chắc không còn làm việc trong thị chính nữa nhỉ?”
Trương Lộ Lộ gật đầu và nói: “Chứ còn gì nữa, tuy rằng chuyện này không được lan truyền, nhưng em đoán số người biết về nó cũng không hề ít. Nội bộ trong tòa đoán chắc là đã lan truyền hết rồi, nếu không cô của em cũng sẽ không hay tin này! Nghe nói cô ta đã được thuyên chuyển đến làm việc ở huyện, rõ ràng là nạn nhân nhưng cô ta lại là người duy nhất phải trả giá!”
Trương Lộ Lộ không biết rằng nạn nhân mà cô ấy đang nói đến, Mễ Lam, đang sống một cuộc sống vô cùng thoải mái.
Cha mẹ Mễ Lam đều mất từ khi cô ta còn nhỏ, cô ta và anh trai lớn lên cùng ông bà nội. Hai anh em đều học rất giỏi nhưng điều kiện gia đình có hạn, anh trai sau khi tốt nghiệp tiểu học đã đi làm ruộng kiếm sống. May mắn là Mễ Lam không chịu thua kém, rất thuận lợi thi đậu vào trường đại học, sau khi tốt nghiệp được bổ nhiệm trực tiếp vào thị chính.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây