Nói xong cô rót một ly nước và đặt lên bàn.
Trương Quân vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần để cãi nhau, nhưng Triệu Trân Trân lại khách sáo như vậy, dù cho anh ta vẫn đang rất tức giận nhưng vẫn nghe theo và ngồi xuống.
Triệu Trân Trân giới thiệu bản thân trước: “Chào đồng chí, tôi là mẹ của Vương Kiến Dân và Vương Kiến Quốc và là tổ phó của tổ công tác ở trường đại học Bình Thành. Xin hỏi anh đang nhậm chức ở đâu?”
Trương Quân sững sờ, uy danh của tổ công tác có ai mà không biết? Anh ta nghi hoặc nhìn con trai, không phải nói trong nhà này có phạm nhân bị thuyên chuyển sao? Làm sao có thể là lãnh đạo của tổ công tác? Biểu cảm trên mặt anh ta lập tức thay đổi, cười nói: “Chúng tôi là người thô lỗ, không dám nói là nhậm chức, tôi làm ở xưởng cơ khí Hồng Hưng!”
Triệu Trân Trân gật đầu, nói: “Thật sao, tôi có biết xưởng cơ khí Hồng Hưng nằm ở vùng ngoại ô phía đông, vậy thì đồng chí mỗi sáng sớm hẳn là phải vất vả lắm vì phải đi quãng đường năm sáu cây số để đưa con đến trường!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây