Nếu như Quế Sinh tìm người thả nó ra, đại học Bình Thành cũng sẽ không phục chức cho nó, vậy thân phận của nó là gì? Hơn nữa nhiều người như vậy, dựa vào đâu chỉ có một mình nó được thả ra? Nếu như có người tiếp tục tố cáo, vậy chẳng phải là vẫn bị điều đi tiếp sao?”
Tào Lệ Quyên thực sự cũng hiểu đạo lý này, bà ta cúi đầu không nói gì.
Vương Giá Hiên phát hiện thức ăn trên bàn hầu như đã nguội lạnh, lo lắng vợ ăn vào sẽ khó chịu nên vào nhà bếp hâm lại hai bát sủi cảo nóng hổi, đặt một bát trước mặt vợ rồi nói: “Lệ Quyên, bà đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, hôm nay đã là ba mươi tết rồi, chúng ta mau ăn cơm thôi!”
Mùng hai tết, cả nhà Vương Văn Mỹ về nhà ngoại. Tào Lệ Quyên cuối cùng cũng có người tâm sự, đem chuyện của Triệu Trân Trân ra phàn nàn một hồi.
Vương Văn Mỹ cảm thấy em dâu quả thực không dễ dàng. Quan hệ mẹ chồng nàng dâu vốn dĩ đã không tốt, đặc biệt là Tào Lệ Quyên vẫn luôn xem thường Triệu Trân Trân. Cô ta bị kẹp ở giữa cũng có chút khó xử, suy nghĩ mấy chục giây mới cười nói: “Nông trường Thanh Hòa mà Văn Quảng bị điều đi cách công xã Anh Đào không xa, nhà mẹ của Trân Trân ở công xã Anh Đào, có phải con bé vẫn chưa trở về không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây