Bởi vì hoàn cảnh đặc thù, hai người cũng không dám ở lâu trong phòng anh, càng không dám nói gì nhiều. Ngô Khải Nguyên dặn dò anh ngày mai nhớ trả lại phích nước cho ông ấy, hiệu phó Lương để lại một gói đồ ăn rồi cũng rời đi.
Tối hôm đầu tiên, cuối cùng Vương Văn Quảng cũng uống được nước ấm, còn lấy từ trong hành lý ra chậu rửa mặt để ngâm chân, chắc là trong lòng yên tâm hơn chút nên tối hôm đó ngủ khá ngon giấc.
Vậy mà ngày hôm sau ăn bữa sáng không có vị gì xong, lúc anh bị phân đi khai phá vùng đất hoang lại một lần nữa bị đả kích!
Cái gọi là khai hoang, bình thường được phân thành hai bước. Thứ nhất là phải dọn sạch bề mặt vùng đất hoang ví dụ như là cỏ cây hay là đá. Bước thứ hai chính là xới đất, cách làm cụ thể chính là dùng một cái xẻng sắt đào đất lên.
Bởi vì Vương Văn Quảng mấy năm gần đây rất chú ý rèn luyện sức khỏe, mỗi buổi sáng nếu không có gì bận thì anh đều luyện tập khoảng một tiếng trong sân nhà. Cộng thêm tướng mạo tuấn tú, trông anh có vẻ trẻ tuổi hơn so với những người đồng trang lứa, trông dáng vẻ rất trẻ khỏe, cho nên đã được phân cho cái xẻng sắt xới đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây