Nhưng hiện tại muốn tố giác Vương Văn Quảng, lấy ví dụ của chủ nhiệm Lưu trước đây và đặc biệt là sau khi Triệu Trân Trân được điều tạm đến làm việc ở tổ công tác thì càng không có ai dám tố cáo nữa.
Có lẽ là vì kí ức kiếp trước, ấn tượng của Triệu Trân Trân với tổ công tác không được tốt nên sau khi cô tham gia vào tổ công tác, thái độ làm việc rất không tích cực. Hơn nữa, vì cô vừa mới đến cũng chưa được phân công bất cứ công việc cụ thể nào, do đó cô đúng giờ đi làm, cười cười với các đồng nghiệp rồi bắt đầu cúi đầu học tập.
Nhưng một số người trong tổ công tác không giống đồng nghiệp ở công đoàn, độ tuổi thường là trên dưới hai mươi tuổi, đều rất năng động. Trong đó có hai người đã từng là sinh viên của Vương Văn Quảng, một người là nữ tên là Trương Lộ Lộ, người còn lại là nam tên Trịnh Đông Siêu. Tính cách của Trương Lộ Lộ rất cởi mở, trước đây đã gặp Triệu Trân Trân nhiều lần.
Trương Lộ Lộ đi đến trước chỗ của cô, không chút xa cách ghé đầu lại gần, nhìn một cái nói: “Chị ơi, chị đang tự học chương trình cấp hai ạ?”
Triệu Trân Trân ngẩng đầu lên, cảm nhận được những ánh mắt ngạc nhiên xung quanh, vô cùng bình tĩnh cười nói “Đúng vậy, sau này nếu như gặp phải vấn đề gì không biết nhờ em chỉ giúp nhé cho!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây